21 thg 4, 2012

MỤC TỬ TỐT LÀNH




PHẢI CẦU NGUYỆN CHO CÁC LINH MỤC
Nếu Chúa Giêsu Mục Tử Tốt Lành đã bằng lòng đổ máu mình, để các con  chiên nhờ máu Ngài mà tẩy sạch mọi tội lỗi và nên tinh tuyền trước mặt Thiên Chúa, thì  mỗi tín hữu còn có  quyền khao khát những mục tử đồng hình đồng dạng với Chúa Giêsu  đổ máu để họ cũng được nên tinh tuyền, được cứu độ.
   Tôi không chỉ nghĩ đến các Linh Mục với vài ngàn con chiên, mà  còn nhớ đến những người làm cha mẹ, với năm bảy hoặc mươi lăm con chiên mình phải  coi sóc, kể cả những nhà giáo, những huynh trưởng, những giáo lý viên. Thảy đều phải noi  gương Mục Tử Tốt Lành là Chúa Giêsu mà chịu đổ máu mình ra để đoàn chiên mình được  cứu rỗi.
   Vì để bảo đảm cho Sự Sống đời đời không ai cướp đi được, nhờ có các Mục Tử Tốt  Lành, mà hôm nay, Giáo Hội mời gọi chúng ta cầu nguyện đặc biệt cho ơn Thiên Triệu,  đặc biệt cho ơn Thiên Triệu Linh Mục thừa tác. 

  - Phải cầu nguyện vì Giáo Hội luôn cần những người sẵn lòng tận hiến đời  mình cho Thiên Chúa trong vai trò mục tử thánh thiện.
   - Phải cầu nguyện để có nhiều, nếu không nói là tất cả, những Linh Mục thánh  thiện.
- Phải đóng góp cụ thể cho Thiên Chúa, cho Giáo Hội trong việc chuẩn bị và đào tạo các ứng sinh Linh Mục. 
- Và thiết nghĩ, còn phải bảo vệ các Linh Mục với thân phận con người mỏng dòn của mình nữa.

   Tại Việt Nam, điều đáng mừng là còn có  nhiều thanh thiếu niên đáp lại tiếng gọi  của Thiên Chúa và tận hiến đời mình cho Chúa và Giáo Hội. Nơi này, nơi kia, Giáo Xứ  này, Giáo Xứ nọ, đều có những hoa trái Linh Mục đáng kể, mặc dầu không phải nơi nào  cũng có nhiều người được chọn làm Linh Mục. 
Tôi bỗng nhớ câu chuyện của một cụ già đầy kinh nghiệm kể rằng: “Giáo Xứ chúng  tôi đến nay đã hơn trăm năm thành lập, mà Chúa chọn có mỗi một người làm Linh Mục  thôi. Linh Mục ấy cũng qua đời ở Dallas rồi !”  
Tôi hỏi cụ: “Theo cụ thì tại sao Chúa lại bất công như thế. Có Giáo Xứ có đến mười  hoặc hơn mười người làm Linh Mục”. Ông nói: “Truyền rằng, trong Giáo Xứ tôi hồi xa  xưa ấy, có một bà làm nhục cha sở, rồi cả Giáo Dân đứng lên phản đối cha, bêu xấu, đóng  cửa Nhà Thờ, trả cha về cho Tòa Giám Mục… Từ ấy về sau, con cái trong Giáo Xứ đứa  nào đi tu cũng cách này cách khác tìm đường chuồn về, chẳng đứa nào đậu được chức cha.  Giá mà hồi ấy ai nấy ra sức cầu nguyện cho cha, và đừng phạm sự thánh cách công khai  ấy, thì có lẽ Chúa thương cũng được thêm vài cha nữa rồi”.  
Tôi không biết suy nghĩ của ông cụ có đúng không. Tôi chỉ biết là phải trân quí, yêu  mến, cầu nguyện và bảo vệ các Linh Mục, và không được phép khước từ.

 Sách Công Vụ  Tông Đồ đã kể: Phaolô và ông Barnaba mạnh dạn lên tiếng: "Anh em phải là những  người đầu tiên được nghe công bố Lời Thiên Chúa, nhưng vì anh em khước từ Lời ấy,  và tự coi mình không xứng đáng hưởng Sự Sống đời đời, thì đây chúng tôi quay về  phía dân ngoại” ( Cv 13, 46 ). 

Vâng phải cầu nguyện và cũng phải bảo vệ nữa. Vì ma quỷ luôn có những kế  hoạch hàng đầu trong chương trình phá hoại Giáo Hội là “đánh kẻ chăn, đàn chiên ắt tan  tác”.  
- Phải cầu nguyện cho Đức Giáo Hoàng Benedicto 16, vì những tố cáo về  những  vụ “sexual scandals” mà ngài phải gánh chịu do một số Linh Mục sống cuộc sống buông  thả.  
- Phải cầu nguyện cho các Đức Giám Mục, các Đấng Chăn Chiên trực tiếp của  Giáo Hội Địa Phương. Tôi nghĩ có thể có những bất toàn thuộc về cá nhân, nhưng tôi  không tin có một bất toàn nào thuộc về tập thể, vì phải xác tín rằng, Chúa Thánh Thần  đang hướng dẫn các ngài dẫn dắt Giáo Hội đi theo đường ngay nẻo chính, không đi trên  con đường sai lầm.
 Không thể lấy điển hình tốt của một cá nhân Giám Mục này, mà bôi  nhọ, bài xích tất cả các vị khác. Còn thậm tệ hơn nữa, dùng cách bôi nhọ bài xích thiếu  văn hóa, thiếu nhân phẩm, thiếu đức tin, là cách làm của ma quỷ.
Lịch sự luôn là hoa trái  của lòng bác ái. Cách bôi nhọ bài xích không phải là cách góp ý chân thành. Vô tình mà  các tín hữu tự mãn, tự phụ về vốn hiểu biết chính trị một chiều của mình lại làm tay sai  cho ma quỷ để thực hiện mưu toan chia rẽ sự hiệp nhất nội bộ của các chủ chiên.  
- Phải cầu nguyện cho các Linh Mục, vì thời nào cũng có những cạm bẫy cho các  Linh Mục, những người được Thiên Chúa tuyển chọn để chăn dắt đoàn chiên Chúa, những  hiện thân của Chúa Giêsu, những cánh tay nối dài của các Giám Mục.
 Riêng trong thời đại  này, thời đại ma quỷ đỏ rực lửa hỏa ngục đang nhắm thẳng vào các chủ chiên tốt lành của Giáo Hội, để giảm thiểu tối đa uy tín của chính các ngài, để làm mất mặt Giáo Hội và Chúa Giêsu. Ma quỷ thừa biết rằng: uy tín của các ngài phát xuất từ Chúa Giêsu, qua Giáo Hội. Vì thế, chúng tạo mọi điều kiện tốt để các ngài được tận hưởng một nền văn minh  hưởng thụ vật chất thế gian mà các ngài đã quyết lòng từ bỏ, để tận hiến cho Thiên Chúa.   
Trước nỗi đau của Đức Giáo Hoàng, của Giáo Hội, về các vụ sexual scandals, thiết tưởng, Giáo Dân Việt Nam càng phải tha thiết cầu nguyện nhiều nhiều hơn nữa cho các chủ chiên của mình luôn cảnh giác trước những chước cám dỗ tinh vi. Không chỉ cầu nguyện, mà còn tích cực góp ý và chặn đứng các nguy cơ dẫn đến điều tệ hại ấy. 
Cha Hạt Trưởng của tôi mất nay đã gần 100 ngày. Tôi nhớ, cũng tháng này 3 năm  trước, ngài gọi tôi để nhờ tìm hiểu về tác giả một bức thư gửi qua E-mail của chính ngài:  thư đề “Kính gửi quí cha nhân ngày Tĩnh Tâm các cha trong Giáo Hạt”, như sau: 
“Là Giáo Dân sống trong thời đại này, chúng con còn cần phải cảnh giác tối đa,  trước những cám dỗ về tiền bạc, rược chè,  khoái lạc, huống chi là các Linh Mục. Giáo  Dân còn bị ma quỷ đen đầu đỏ đuôi cài đặt cạm bẫy để phạm các tội luân lý huống nữa  là các Linh Mục. Không ai đứng vững, hãy coi chừng kẻo ngã.   
Vì thế, với lòng yêu mến, và vì cương quyết bảo vệ các Linh Mục là những mục  tử tốt lành như lòng Chúa mong muốn để ban Sự Sống đời đời cho chúng con, chúng  con thực tình mà nói về những điều mà Giáo Dân chúng con không muốn thấy : 
Giáo dân không muốn thấy các cha nhập cuộc với “văn hóa cạn chén” nơi  những đám cưới, đám giỗ chạp, hoặc ngay cả trong buổi tiệc tốt lành tại nhà xứ… để  được tiếng là “cha mình rất dễ tính, rất hòa đồng”… huống nữa là họ phải thấy cha  mình đang lai rai ở các quán ăn, quán bia, hoặc nhâm nhi cà phê giết thời gian dưới  ánh đèn mờ, hoặc hát karaoke với mấy bà sồn sồn quá mười giờ đêm không cho ai ngủ. 

 Giáo Dân càng không muốn thấy cha cử hành Thánh Lễ đang lúc còn sặc nồng  men rượu nghiêng ngã trên bàn thờ, giảng Lời Chúa lắp bắp, cử hành Phụng Vụ quên  trước quên sau, huống nữa là họ phải thấy, phải nghe ngay từ trên tòa giảng cha mình  nặng lời chĩa mũi dùi vào một vài cá nhân chân thành góp ý...  
  
Giáo Dân không muốn thấy cha mình cần tiền bạc đến mức phải thường xuyên lui tới thăm mục vụ các nhà Việt kiều, thăm các nhà kinh doanh, thăm những ân nhân, thăm những người đẹp..., còn nhà những người nghèo, người đau yếu tật nguyền cùng khổ…  thì đợi tới khi xức dầu, cha vẫn tìm không ra nhà hoặc là đi lộn ngõ !   
Giáo Dân không muốn thấy các cha tiếp khách ưu tiên nơi phòng riêng, trong  khi tiếp các ông Hội Đồng, các người giúp việc Giáo Xứ nơi hiên Nhà Thờ cho qua loa cho xong chuyện.  

 Giáo Dân không muốn thấy kể cả các Nữ Tu hiền lành thánh thiện thường trú ở nhà xứ, vì họ vẫn biết rằng “une soeur, deux femme”, huống nữa là họ phải chứng  kiến các cô các bà sinh hoạt ở nhà xứ,  ăn ở nhà xứ sáng trưa chiều tối có  khi đến tận khuya, đùa cợt, nói cười vui vẻ.
Không phải Giáo Dân không tín nhiệm bản lĩnh của cha mình, nhưng không có gì bảo đảm cho một cuộc chiến thắng thánh thiện. Họ sợ cha mình phải xiêu lòng, vì trong số các xơ, các bà, các cô ấy, chỉ cần có một sơ sẩy, là đã tiêu tan cả cái uy tín của ngài, huống nữa là có thể có hai hoặc ba hoặc nhiều hơn,  đến lúc bà này đánh ghen với bà kia thành ra bể chuyện. 

 Giáo Dân không muốn thấy cha chánh xứ mình chán xứ đi vắng thường xuyên,  mọi chuyện ở nhà giao cho bà xơ già “chủ lễ- Phụng Vụ Lời Chúa”, việc hôn phối đợi cha về giải quyết một lúc, các Bí Tích khác có ông cha già ở xứ bên cạnh, cần thì ông  Hội Đồng cứ kêu. Họ đang rất cần cha. Biết cha đi đâu ? Làm gì ? Chỉ nghe nói cha đi  lo việc chung, đến khi vỡ chuyện rằng cha đi lo chuyện riêng của cha rồi mới hỡi ôi !  Không còn cứu kịp !”… 

Tôi nhớ có câu chuyện vui rằng: Một cha trẻ mới về Giáo Xứ, chuẩn bị xây Nhà  Thờ. Đức Cha gọi cha về Tòa Giám Mục thẩm tra: “Nghe nói con xin được nhiều tiền rồi phải không ?” – “Vâng, lạy Đức Cha, con xin cũng được khá khá” – “Nghe nói con giao tiền cho bà nào đó quản lý phải không” – “Dạ thưa Đức Cha, không hề có chuyện đó ạ. Con đang nhờ cha Quản Lý giữ mà” – Tốt lắm, chắc con đã thuộc lòng câu: “Tiền đưa cho gái không đòi được đâu”. Chúc con giữ vững điều con đã xác tín. 
Tôi nghĩ là Giáo Dân Việt Nam rất dễ thương đấy chứ. Họ đang rất tha thiết với  chức Linh Mục thánh thiện. Họ sẵn lòng dâng hiến và khuyến khích con cái họ theo  đường dâng hiến. Tuy nhiên, họ cũng rất cảm thông với thân phận con người yếu đuối của  Linh Mục.
 Họ âm thầm chịu đựng các lầm lỗi của Linh Mục và cầu nguyện cho các ngài nhiều hơn là chống đối hay nổi loạn. Nhưng, không phải như thế là không có thiểu số  lầm lỗi hay đã toàn thiện cả đâu.

 Có  thể nói, chỉ sợ thiếu Linh Mục thánh thiện chứ chưa  đến nỗi phải sợ thiếu ơn gọi làm Linh Mục. Càng phải ra sức cầu nguyện cho các Linh  Mục, không chỉ hôm nay. 
Lạy Chúa, chúng con mong được sống đời đời. Sự Sống đời đời ấy nơi Giá Máu của  Chúa Giêsu, và hôm nay, cụ thể nơi Giá Máu của các Linh Mục Chúa. Chúng con tha  thiết nguyện xin Chúa ban cho các Linh Mục tự hiến đời mình cách hoàn toàn, không  chỉ trong đời sống độc thân mà còn trong Đức Khiết Tịnh, không chỉ dâng lễ tế Chúa  Giêsu mà còn dâng chính thân mình và cuộc đời các Ngài đã trở nên hiến lễ tinh tuyền  đẹp lòng Chúa. Amen. 
(trích từ : PM. Cao Huy Hoàng)
 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét