12 thg 10, 2013

BIẾT ƠN

Cuộc sống hằng ngày khi có việc người ta cần đến nhau, khi được việc lại thường quên nhau. Lời Chúa hôm nay khơi dậy lòng tin một người phong hủi trở lại biết ơn Chúa vì được thương xót và được chữa lành.

1. Biết ơn vì được thương xót
 
Tin mừng kể lại mười người cùi đến đón Chúa, đứng đằng xa và kêu xin Chúa Giêsu thương xót. Trong lúc mọi người "đóng chặt" thế giới người phong thì Chúa Giêsu lại đến với thế giới của họ. Chúa nói họ đi trình diện với các tư tế, trên đường đi họ thấy mình được sạch. Phép lạ thể hiện ngay niềm tin của người bệnh biết tựa vào lòng thương xót của Chúa. Và chỉ một người ngoại có lòng tin đi kèm lòng biết ơn mới xứng đáng lãnh nhận lòng thương xót của Chúa. Như Naaman trong sách các Vua quyển thứ hai tin vào lời Êlisa dìm mình xuống dòng sông Giođan và Chúa cho ông được khỏi bệnh phong. Ngày nay có nhiều chứng phong vô tình đang gặm nhấm tâm hồn chúng ta. Thái độ "khinh người" cũng là chứng phong thiếu bác ái...
 
2. Biết ơn vì được chữa lành
 
Chính việc được chữa lành là điều mười người phong phải trở lại cám ơn. Điều nghịch lý ở đây là người ngoại "thấy mình sạch liền quay lại ngay" biết ơn Chúa, còn chín người kia coi như vô ơn. Tin mừng không nói chín người kia trở lại trễ. Chúa Giêsu hỏi : "Thế chín người kia đâu ?". Thực tế trào lưu vô ơn ngày nay vẫn còn diễn ra trong cuộc sống chúng ta. Con người thường quên ơn người làm ơn cho mình. Khi được ơn người ta chỉ biết "tiệc tùng chúc mừng" mà quên Chúa ban ơn cho mình. Trên con đường đầy tuyết, chiếc xe mô tô của cậu sinh viên du lịch bị bể bánh. Sau một tiếng dắt bộ, cậu kiệt sức và dừng chân trước căn nhà lá bỏ hoang. Trời tối dần. Cậu ngồi gục mặt vào chiếc ba lô tuyệt vọng. Đột nhiên cậu nghe có tiếng nói : "Chắc anh mệt lắm, để tôi đưa về nhà tôi nghỉ tạm", tưởng là mơ, cậu dụi mắt để xem có đúng không. Quá mừng rỡ, cậu đi theo người đàn ông lạ. Đêm đó cậu ăn tối : dù chỉ có đậu hủ và tương, nhưng lòng rất sung sướng, sung sướng của người vừa đói vừa lạnh mà được ăn và có chỗ ở an toàn. Trái tim cậu ấm lại vì tình người. Sáng sớm cậu muốn gởi ít tiền vì cậu biết người vùng núi rất khó khăn, nhưng cặp vợ chồng chủ nhà không nhận, họ từ chối và nói : "Cậu không cần trả ơn chúng tôi, chỉ xin là trong tương lai nếu cậu thấy ai cần sự giúp đỡ thì cậu giúp cho họ, như vậy là chúng tôi vui lắm rồi". Cậu từ giã ra đi mà lòng tràn đầy sự biết ơn. Vì sao con người dễ quên ơn Chúa ? Chúng ta thường rơi vào người ngoại hay chín người kia ?
 
Lm. Giuse Nguyễn Đức Trí

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét