25 thg 5, 2013

Lễ CHÚA BA NGÔI

.

Gioan 16,12-15
    Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em. Nhưng bây giờ, anh em không có sức chịu nổi. Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn. Người sẽ không tự mình nói điều gì, nhưng tất cả những gì Người nghe, Người sẽ nói lại, và loan báo cho anh em biết những điều sẽ xảy đến. Người sẽ tôn vinh Thầy, vì Người sẽ lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em. Mọi sự Chúa Cha có đều là của Thầy. Vì thế, Thầy đã nói: Người lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em.

24 thg 5, 2013

Trường Tình Thương Thiên Ân

Lúc 8g30 sáng nay trường Tình Thương Thiên Ân đã tổ chức
Lễ Bế Giảng  năm học: 2012-2013.
Báo cáo tổng kết - Phát thưởng cho các em học tập đạt thành tích cao...
Đến tham dự buổi lễ gồm có :
- Cha Chánh xứ Thiên Ân,
- Đại diện phòng Giáo dục và Hiệu trưởng trường Bình Thuận,
- Các Ban ngành đoàn thể Gx Thiên Ân,
- Tập thể Giáo viên, Công nhân viên và hơn 200 em học sinh tham dự.


 

19 thg 5, 2013

LỄ HIỆN XUỐNG


Tin Mừng   Ga 20,19-23Vào chiều ngày thứ nhất trong tuần, nơi các môn đệ ở, các cửa đều đóng kín, vì các ông sợ người Do-thái. Đức Giê-su đến, đứng giữa các ông và nói: "Bình an cho anh em!" Nói xong, Người cho các ông xem tay và cạnh sườn. Các môn đệ vui mừng vì được thấy Chúa. Người lại nói với các ông: "Bình an cho anh em! Như Chúa Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai anh em." Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: "Anh em hãy nhận lấy Thánh Thần. Anh em tha tội cho ai, thì người ấy được tha; anh em cầm giữ ai, thì người ấy bị cầm giữ.”



18 thg 5, 2013

THÁNH THẦN XIN HÃY ĐẾN

VỌNG LỄ CHÚA THÁNH THẦN HIỆN XUỐNG


Tin Mừng Ga 7, 37-39 37
Hôm ấy là ngày bế mạc tuần lễ Lều, và là ngày long trọng nhất. 38 Đức Giê-su đứng trong Đền Thờ và lớn tiếng nói rằng : "Ai khát, hãy đến với tôi, ai tin vào tôi, hãy đến mà uống ! Như Kinh Thánh đã nói : Từ lòng Người, sẽ tuôn chảy những dòng nước hằng sống." 39 Đức Giê-su muốn nói về Thần Khí mà những kẻ tin vào Người sẽ lãnh nhận. Thật thế, bấy giờ họ chưa nhận được Thần Khí, vì Đức Giê-su chưa được tôn vinh.

14 thg 5, 2013

Ngày 13 Tháng 5

Tháng Năm - Tháng Hoa “là tháng mà các Kitô hữu, tại các nhà thờ cũng như tại tư gia, dâng lên Mẹ Đồng Trinh những hành vi kính trọng và tôn sùng yêu mến và sốt sắng hơn; và đây cũng là tháng mà Thiên Chúa đổ xuống trên chúng ta biết bao nhiêu hồng ân lớn lao hơn từ ngai tòa của Mẹ chúng ta.” (ĐGH Phaolô VI, thông điệp Mense Maio, 29/05/1965, số 1).

Trong tâm tình kính mến ấy, vào lúc 11g00 trưa nay, cộng đoàn phụng vụ Gx. Thiên Ân đã tề tựu về thánh đường lần chuồi Mân Côi và rước kiệu tôn vinh Mẹ, đánh dấu ngày 13.05.1917, cách đây 96 năm (1617-2013) Mẹ đã hiện ra lần đầu với 3 em: Lucia, Phanxico và Jacinta tại đồi Cova da Iria, Fatima, Bồ Đào Nha.

Giữa cái nắng chói chang của buổi trưa hè gay gắt, cành hoa huệ trên tay mỗi người vẫn thắm, và nét trang nghiêm trên từng gương mặt, lớn, bé, trẻ, già vẫn say tình mến. Tất cả mọi người tuần tự vào hàng cung nghinh Thánh tượng Mẹ chung quanh Thánh đường.
Đúng 12g00 Cha Chánh xứ Giuse và Cha Phụ tá Phaolo cử hành thánh lễ đồng tế cùng đông đảo cộng đoàn tham dự, nói lên tâm tình sốt mến theo 3 lời khuyên của Mẹ năm xưa:

Hãy : - Ăn Năn Sám Hối
               - Lần chuỗi Mân Côi
                   - Tôn sùng Trái Tim Mẹ

12 thg 5, 2013

TU VÀ TÌNH

Đại thi hào Nguyễn Du có viết trong tác phẩm Truyện Kiều: “Tu là cõi phúc. Tình là dây oan”. Là những Kitô hữu, chúng ta nghĩ gì về câu nói như thế? Tu và tình cái nào mới thật sự làm cho con người ta hạnh phúc trong cuộc đời? Chúng ta có ba góc nhìn về vấn đề này: góc nhìn về chữ “tu”, góc nhìn về chữ “tình” và góc nhìn về hai chữ “hạnh phúc”. 

Trước tiên, chúng ta bàn đến chữ “tu”. Người bình dân hay trí thức, đạo hay đời thường có nhiều cách hiểu về chữ tu. Ông bà ta thường bảo: “Tu đâu cho bằng tu nhà. Thờ cha kính mẹ mới là chân tu.” Quả thật, câu nói này rất chí lý chí tình, bởi vì trên trần gian này còn tình yêu nào cao cả và thiêng liêng cho bằng tình mẹ cha. 

Bên cạnh đó, nhiều người thường nói với nhau rằng: “Tu là tù tự nguyện. Câu nói này nghĩa là gì? Thưa rằng, tu là sửa mình, là uốn mình vào trong một khuôn khổ kỷ luật như “vàng cần thử lửa” hay như viên kim cương cần được gọt giũa liên tục mới trở nên lấp lánh.

Vậy thì, ý nghĩa cốt lõi của chữ tu là rèn luyện, sửa đổi bản thân. Vì thế, nhiều người quyết định đi tu.

Người Công giáo đi tu là đi theo Chúa. Họ trở thành những linh mục như lòng Chúa mong ước. Họ trở thành những nữ tu dấn thân phục vụ ở các mái ấm hay ở các trường tình thương.
Người Phật giáo đi tu vào chùa ăn chay niệm Phật. Họ mong muốn trở thành những nhà sư hay những ni cô thoát khỏi cảnh “tham sân si” của cuộc đời. 

Tựu trung lại, những người đi tu là những người đi tìm hạnh phúc cho cuộc đời của họ. Thế nhưng, con đường ấy không phải mấy ai cũng dễ bước. Có những người đi tu nửa đường gãy gánh vì họ nhận ra: mình không còn thích hợp với ơn gọi này. Tự trong sâu thẳm của cõi lòng, họ không thấy bình an.

Tiếp đến, khi nói đến chữ “tình”, người ta thường nghĩ đến những người sống ngoài đời. Họ là những người trẻ đang yêu nhau say đắm. Họ là những đôi vợ chồng đang sống hạnh phúc với con cái trong đời sống hôn nhân gia đình. Tuy nhiên, chữ tình không chữ dừng lại ở những khía cạnh hạn hẹp như thế. 

Chữ tình còn là một nghệ thuật sống của con người. Vì thế, sống sao cho có tình không phải người nào cũng thực hiện được. Xu hướng tự nhiên, con người ai cũng nghĩ đến bản thân, không thích quan tâm đến người khác. Nhiều người hạnh phúc khi làm việc từ thiện. Nhiều người hạnh phúc khi giúp đỡ cho những em thiếu nhi khuyết tật đui mù. Họ là những con người đang sống chữ tình thương như lời Chúa Giêsu dạy: “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.” (Ga 15,12). Điều này đã được thánh Phaolô cảm nghiệm thấm thía như sau: “Tình yêu thương chẳng hề hư mất bao giờ” (1Cr 13,8).

Bạn thân mến, vậy thì phải hiểu câu nói “Tu là cõi phúc, tình là dây oan” như thế nào? Điều này liên hệ tới quan niệm về hai chữ “hạnh phúc” nơi mỗi chúng ta.

Thế nào là hạnh phúc? Thật khó trả lời bởi vì có bao nhiêu con người thì có bấy nhiêu quan niệm về hạnh phúc. Có người cho rằng hạnh phúc khi có một việc làm ổn định và kiếm thật nhiều tiền. Có người quan niệm hạnh phúc khi đi tu giúp đỡ những mảnh đời túng thiếu. Hay có người nghĩ rằng hạnh phúc khi có một người vợ đẹp, một đứa con ngoan. Tuy nhiên, chắc hẳn bạn và tôi đều đồng ý với nhau rằng: sẽ không có hạnh phúc trọn vẹn trong cuộc đời này. Theo tôi, hạnh phúc là khi mình biết rõ mình đang muốn cái gì? Và hạnh phúc là khi mình biết chấp nhận điều mình muốn. Điều này cũng giống như hai mặt của một đồng tiền. Vấn đề đặt ra là mình có chấp nhận một trong hai mặt của đồng tiền ấy hay không mà thôi. 

Thật không dễ để chúng ta đưa ra quyết định phải không các bạn? Bởi vậy, nhiều người Sài Gòn hạnh phúc, vui vẻ với những bữa ăn thịnh soạn, linh đình. Tuy nhiên, người dân quê vẫn cảm thấy hạnh phúc đầm ấm với những bữa ăn với “canh rau muống” hay với “cà giầm tương”. Hạnh phúc không hệ tại ở những bữa ăn với “sơn hào hải vị”. Nhiều khi hạnh phúc tồn tại ở những điều rất bình dị đời thường trong cuộc sống này.

Vì thế, đi tu hay sống giữa đời chỉ khác nhau ở hình thức. Điều cốt lõi là chúng ta đang đi tìm hạnh phúc. Có rất nhiều ơn gọi nhưng chỉ có một cuộc đời. Vì vậy, chúng ta cần nhận ra con đường nào thích hợp với mình: con đường ấy tôi có thật sự muốn? Con đường ấy có thật sự làm tôi thoải mái bình an? Đây là chuyện của cả một đời. Điều quan trọng là chúng ta có dám quyết định cho cuộc đời của mình hay không? Chúng ta đừng để ai quyết định thay cho cuộc đời chúng ta. Có khi quyết định của chúng ta nông nổi và sai lầm. Vấn đề quan trọng là: bạn và tôi có dám chấp nhận và làm chủ cuộc đời của mình hay không mà thôi.

Nói tóm lại, cuộc sống này luôn là một quà tặng. Cuộc sống ấy luôn có nhiều bất ngờ và thú vị. Vì thế, câu nói “Tu là cõi phúc, tình là dây oan” là tùy theo não trạng suy nghĩ của mỗi người. Thế nhưng, điều tôi muốn nói với các bạn thế này: chúng ta chỉ thật sự hạnh phúc khi sống trong Chúa mà thôi. Nếu chúng ta bỏ Chúa thì cuộc đời chúng ta sẽ kéo lê trong những bất an đau khổ. Hơn thế nữa, chúng ta thường rất dễ bỏ Chúa để làm làm theo ý riêng. Dù vậy, Chúa không bao giờ bỏ chúng ta. Ngài luôn cho ta cơ hội để trở về và làm lại cuộc đời: Lúc nào và cách nào? Chắc chắn, chúng ta sẽ cảm nghiệm được bàn tay huyền diệu của Chúa trong cuộc đời.
Tâm Thương

MỪNG NGÀY CỦA MẸ

Tìm hiểu về ngày của Mẹ

Ở Việt Nam, ngày của Mẹ (hay còn gọi là Ngày Hiền mẫu) thường được gắn với ngày 8/3, 20/10 hoặc lễ Vu Lan (rằm tháng 7 âm lịch) để tôn vinh những người mẹ hiền. Gần đây, với sự hòa nhập nền văn hóa chung của thế giới, nhiều bạn trẻ Việt Nam đã có thêm ngày Chủ nhật thứ hai của tháng 5 là Ngày của Mẹ theo nhiều nước phương Tây. Song ở nhiều nước, Ngày của Mẹ không thống nhất với nhau.

Ngày của Mẹ có nguồn gốc từ đầu những năm 1600 tại Anh nhưng những người Anh di cư sang lục địa mới (Mỹ) lại không duy trì ngày lễ này. Mãi đến năm 1914, vị Tổng thống thứ 28 của nước Mỹ Woodrow Wilson mới ký sắc lệnh chính thức công nhận ngày Chủ nhật thứ hai của tháng Năm là Ngày của Mẹ trên toàn nước Mỹ. Đây được xem là một trong những ngày lễ lớn nhất của Mỹ.

Tuy nhiên, không phải ai cũng biết chính xác sự ra đời và ý nghĩa của ngày này.

Năm 1858, Anna Reeves là người phụ nữ đầu tiên tổ chức một buổi lễ tôn thờ Mẹ thực sự. Tại quê nhà của mình ở West Virginia, bà đã tạo ra ngày Mother’s Work Day (kiểu như là Ngày Nhớ Công của Mẹ), mục đích là để tăng nhận thức của mọi người về vấn đề an toàn vệ sinh. Vào thời kỳ nội chiến, bà đã mở rộng phạm vi Mother’s Work day ra nhiều vùng miền hơn, để tăng cường vấn đề an toàn vệ sinh cho cả hai bên tham chiến.

Trong lúc Julia Ward Howe, tác giả của cuốn “Battle Hymn of the Republic”, nỗ lực để tạo ra một ngày quốc lễ dành cho mẹ, vinh danh tinh thần hướng về hòa bình của phụ nữ (hơn là chỉ là vấn đề “vệ sinh sạch sẽ”). Vào năm 1872, bà đã đề xuất và quảng bá Ngày của Mẹ vì Hòa bình (Mother’s Day for Peace), được tổ chức vào ngày 2 tháng 6. Năm sau đó ngày này đã được phụ nữ khắp 18 thành phố nước Mỹ kỉ niệm. Ngày lễ này tiếp tục được vinh danh một thập kỷ sau đó bởi những phụ nữ Boston, nhưng cuối cùng thì nó dần dần bị quên lãng sau khi Howe ngừng cam kết tài trợ cho những lễ kỉ niệm.

Tới năm 1905, Anna Reeves Jarvis đã qua đời và con gái của bà, Anna Jarrvis, đã tiếp tục sự nghiệp của mẹ. Anna đã thề trước mộ mẹ rằng cô sẽ tiếp tục cố gắng hoàn thành ước mơ của đời bà là tạo ra một ngày quốc lễ để vinh danh những người mẹ. Vào năm 1907, Anna đã tổ chức một chiến dịch gửi tặng những bông hoa cẩm chướng trắng cho những người tham gia hội họp ở Nhà thờ của mẹ mình ở Grafton, West Virginia. Vào năm 1908, nhà thờ của mẹ cô đã đồng ý yêu cầu của Anna về việc tổ chức một ngày chủ nhật phục vụ đặc biệt để vinh danh những người mẹ - truyền thống này đã được lan rộng ra nhiều nhà thờ của cả 46 bang vào những năm sau đó. Năm 1909, Anna đã bỏ công việc này và tự ứng cử mình vào một chiến dịch viết thư cầu khẩn những chính trị gia, các mục sư và các thị trưởng lập nên một ngày quốc lễ dành cho mẹ.

Vào năm 1912, những nỗ lực của Jarrvis đã đi tới thành công: Quê nhà West Virginia của cô đã công nhận một ngày lễ chính thức dành cho mẹ. Hai năm sau, Quốc hội Mỹ đã thông qua một Nghị quyết chung, được ký bởi tổng thống Wilson, thiết lập một ngày Quốc lễ dành cho mẹ - nhấn mạnh vai trò của người mẹ trong gia đình. Từ đó trở đi, ngày lễ này đã ngày càng trở thành một ngày lễ lớn được nước Mỹ tổ chức hàng năm vào ngày chủ nhất thứ hai của tháng năm. Và tới giờ thì đã lan đi toàn thế giới!
Cuộc sống thật trớ trêu, có lẽ vì một sự nghiệp lớn lao như vậy mà chính bản thân Anna Jarrvis đã không có thời gian để có một đứa con của riêng mình và để trở thành một người mẹ thực sự. Nhưng điều đó chẳng khiến bà ngừng việc tự chúc mừng thành quả của mình mỗi năm cho tới hết cuộc đời.

Các quốc gia trên thế giới đang ngày càng coi trọng ngày lễ của Mẹ, và mỗi nước sẽ có một ngày riêng của mình để kỉ niệm ngày lễ này, dựa trên những ý nghĩa khác nhau của ngày cụ thể đó. Dù có thế nào đi chăng nữa thì ngày Lễ của Mẹ là một ngày lễ rất quan trọng và khác với những ngày Phụ nữ hay những ngày tôn vinh người phụ nữ khác.

Ngày của mẹ (12.5) sắp đến, cả thế giới đang bắt tay chuẩn bị cho những hoạt động đầy ý nghĩa trong ngày này. Món quà mà một bà mẹ thích nhất trong ngày này là gì? Hành động nào làm mẹ hạnh phúc nhất?

Khi được hỏi, hầu hết các bà mẹ đều nói rằng họ hạnh phúc nhất khi con cái thành tài, gia đình khỏe mạnh, họ không cần gì hơn. Nhưng, thẳm sâu trong tận đáy lòng, các bà mẹ đều có những mong muốn thầm kín.

Hoa hồng là món quà được mong ước nhất

Kết luận trên dựa vào kết quả cuộc điều tra xã hội tại Anh khảo sát những mong muốn của phụ nữ trong Ngày của mẹ sắp tới (12.5). Cuộc điều tra tiến hành với đối tượng là 500 bà mẹ có độ tuổi khác nhau và cùng trả lời một câu hỏi duy nhất: “Bạn muốn điều gì nhất trong Ngày của mẹ?”. Kết quả khảo sát đã đưa ra những bất ngờ thú vị: 22% thích được tặng một bó hoa to, 19% thích thiệp chúc mừng, 14% chọn sô-cô-la và 12% muốn quà tặng của mình là nước hoa cao cấp. Chỉ có 11% các bà mẹ muốn con cái chia sẻ ngày lễ với mình.

Kết quả của cuộc nghiên cứu này khẳng định một điều: phụ nữ hiện đại đã biết quan tâm nhiều đến bản thân. Họ vẫn có những ước mong riêng bên cạnh đức tính sẵn sàng hy sinh mọi thứ vì con cái, gia đình.

Lý giải cho vấn đề này, nhà nghiên cứu văn hóa người Anh Jean Smith cho biết: “Nếu phụ nữ dành trọn vẹn 1 ngày để sống cho bản thân thì 364 ngày còn lại họ sẽ xuất sắc hơn trong vai trò làm mẹ. Thường thứ người mẹ dễ xao nhãng nhất là chính họ. Vì thế Ngày của mẹ là cơ hội để họ nghĩ nhiều hơn cho niềm vui riêng của mình”.
Niềm vui cho Ngày của mẹ

Có lẽ cũng chính vì lý do đó mà hoa hồng thường được những người con tại châu Âu chọn để thể hiện tình yêu và sự biết ơn của mình dành cho mẹ. Tại Mỹ, quốc gia xem Ngày của mẹ như là quốc lễ đầu tiên trên thế giới, các bà mẹ sẽ được tận hưởng ngày dành cho riêng mình trong bầu không khí gia đình. Con cái sẽ làm bữa ăn sáng và phục vụ mẹ ngay tại giường. Hoa, thiệp, nước hoa, trang sức sẽ là những món quà được tặng nhiều nhất.

Tại Hàng Châu (Trung Quốc), hàng trăm trẻ em tại các trường mẫu giáo thể hiện lòng biết ơn đối với mẹ bằng cách rửa chân cho mẹ của mình. Hành động nhỏ của các em đã khiến các bà mẹ cảm động. Riêng tại Nhật Bản, chân dung của các bà mẹ sẽ được các em nhỏ vẽ và đó là món quà mang ý nghĩa truyền thống của người dân Nhật dành cho mẹ.

Riêng tại Việt Nam, trang web www.ngaycuame.com được lập ra như một cầu nối để những người con bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với mẹ thông qua việc gửi tặng mẹ những bó hoa hồng tươi thắm (hoàn toàn không tốn phí) nhân ngày đặc biệt này.

Khắp một vòng thế giới, 24 giờ trong ngày chủ nhật tuần thứ 2 của tháng 5 đều là những giây phút người mẹ hưởng trọn vẹn niềm hạnh phúc. 24 giờ so với 8.736 giờ trong năm quả là quá ít, nhưng dường như bấy nhiêu cũng đủ “năng lượng” để các bà mẹ tiếp tục thực hiện thiên chức cao cả của mình.

Hiếu Minh

11 thg 5, 2013

MỪNG CHÚA VỀ TRỜI

 

Tin Mừng  Lc 24,46-53

     Hôm ấy, Đức Giê-su hiện ra với các môn đệ và nói: “Có lời Kinh Thánh chép rằng: Đấng Ki-tô phải chịu khổ hình, rồi ngày thứ ba, từ cõi chết sống lại, và phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giê-ru-sa-lem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng nhân của những điều này. Và đây, chính Thầy sẽ gửi cho anh em điều Cha Thầy đã hứa. Còn anh em, hãy ở lại trong thành, cho đến khi nhận được quyền năng từ trời cao ban xuống.” Sau đó, Người dẫn các ông tới gần Bê-ta-ni-a, rồi giơ tay chúc lành cho các ông. Và đang khi chúc lành, thì Người rời khỏi các ông và được đem lên trời. Bấy giờ các ông bái lạy Người, rồi trở lại Giê-ru-sa-lem, lòng đầy hoan hỷ, và hằng ở trong Đền Thờ mà chúc tụng Thiên Chúa.

4 thg 5, 2013

THÁNH THẦN SẼ DẠY ANH EM MỌI ĐIỀU

 

Tin Mừng   Ga 14:23-29

Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy. Cha của Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha của Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy. Ai không yêu mến Thầy, thì không giữ lời Thầy. Và lời anh em nghe đây không phải là của Thầy, nhưng là của Chúa Cha, Đấng đã sai Thầy. Các điều đó, Thầy đã nói với anh em, đang khi còn ở với anh em. Nhưng Đấng Bảo Trợ là Thánh Thần Chúa Cha sẽ sai đến nhân danh Thầy, Đấng đó sẽ dạy anh em mọi điều và sẽ làm cho anh em nhớ lại mọi điều Thầy đã nói với anh em. Thầy để lại bình an cho anh em, Thầy ban cho anh em bình an của Thầy. Thầy ban cho anh em không như thế gian ban tặng. Lòng anh em đừng xao xuyến cũng đừng sợ hãi. Anh em đã nghe Thầy bảo: `Thầy ra đi và đến cùng anh em'. Nếu anh em yêu mến Thầy, thì hẳn anh em đã vui mừng vì Thầy đi về cùng Chúa Cha, bởi vì Chúa Cha cao trọng hơn Thầy. Bây giờ, Thầy nói với anh em trước khi sự việc xảy ra, để khi xảy ra, anh em tin.”