15 thg 10, 2018

Con Người Thời Nay Cần Chứng Nhân Hơn Thầy Giảng


Mùa Chay, đối với người Công Giáo trên khắp thế giới, là Mùa của Sám Hối và Trở Về. Sám Hối trước những suy nghĩ lệch lạc, những chọn lựa sai lầm dẫn đến những lời nói và hành xử sai lầm để trở về. Trở về với cội nguồn, với cái gốc của sự hiện hữu của mình, đương nhiên là không phải tro bụi thuần tuý, mà là về với Đấng Hiện Hữu, Thiên Chúa. Trở về với Chúa là về với căn tính cốt lõi và nền tảng nhất, một căn tính sẽ không bao giờ có ai hay sức mạnh nào có thể lấy đi được. Và để giúp nhau sám hối và trở về, Giáo Hội khích lệ người giáo dân và mục tử cần thực hiện những kì tĩnh tâm, từ Giáo Hoàng, Giám Mục, Linh Mục đến giáo dân. Tất cả đều cần rút vào nơi thanh vắng để lắng đọng lại mà nghe tiếng lòng, nghe tiếng Chúa để nhận ra mình, biết mình và trở về.
Đã thành thông lệ, cứ vào Mùa Chay là có tĩnh tâm mùa chay cho các giới trong một cộng đoàn giáo xứ. Và các vị linh mục có tài đức vào mùa này rất được nhiều nơi mời đến giảng thuyết. Thế nhưng, một thực tế là, có vẻ như càng ngày người giáo dân càng trở nên "lờn" với những bài giảng mang đậm chất hùng biện, đậm chất thể hiện sự hiểu biết của thầy giảng, và chỉ đón nhận những bài giảng mang đậm tinh thần khiêm tốn và chứng tá từ thầy giảng. Nghĩa là một bài giảng xuất phát từ kinh nghiệm yếu đuối và sám hối cá nhân thầy giảng, chứ không phải một bài hùng biện đầy những kiến thức, thông tin, cao trào, uyển chuyển giọng điệu...nhưng vô hồn. Quả thế, Giáo Hội đã luôn dạy rằng: "Thời nay, người ta cần chứng nhân hơn thầy giảng, và nếu người ta nghe người giảng, thì đó là vì người giảng là một chứng nhân".
Nghệ thuật giảng thuyết mời gọi người giảng kể cho người nghe một câu chuyện hoàn chỉnh, có mở đầu, nội dung, và kết thúc. Vì tất cả mọi người đều có khuynh hướng tự nhiên là thích nghe những câu chuyện. Mà nếu thế, bài giảng tĩnh tâm Mùa Chay phải là một câu chuyện về sự vấp ngã, sám hối, và trở về của chính người giảng, chứ không phải xét mình cho nhau hay để khoe tài hiểu biết của người giảng. Và chắc chắn, câu chuyện ấy sẽ được đón nhận cách trọn vẹn trong sự sám hối chân thành của người nghe.
Với thời đại công nghệ hiện đại như ngày nay, để nghe hay đọc một bài giảng hay không còn là chuyện xa xỉ và hiếm hoi nữa, vì chỉ cần lên trên mạng là có tất cả. Điều người có niềm tin cần là một bài giảng từ tâm hồn, một chia sẻ, một kinh nghiệm chân thành từ những yếu đuối con người của thầy giảng, hành trình trở về, những vật lộn trong hành trình ấy...để người nghe cảm nhận và được đồng cảm, vì họ thấy rằng "Chúa đang ở với họ", "Chúa đang đồng hành với họ", "Chúa đang khổ với họ"...Chứ không phải là một Chúa đến xét tội và phán xét. Giáo Hội mời gọi lên án tội lỗi, chứ không phán xét tội nhân.
"Vì chưng, Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điễu gì đã hư mất" (Lc 19:10)
Joseph C. Pham

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét